Y LỆNH VÀ CÔNG CHỨNG
- Nguyen Hoang Duc
- Jul 23
- 3 min read
Đăng 23/07/2025
Bản Gốc Tre ở sau núi, buồn quá.
- Quân bay! - Trưởng bản liền hét toáng lên.
- Dạ! - Đám tay chân ngáp vặt đang lo bữa trưa trưởng bản có mở két ra mua thịt cá về cho đánh chén không đáp ran phấn khích.
- Có việc rồi chúng mày ơi! Mà đã có việc thì lo gì không đánh chén. - Chúng liền xun xoe chạy đến.
- Dạ thưa trưởng bản oai phong lẫm liệt, có việc gì thế ạ?
- Sống trong xó núi này u tịch quá! Sao chúng mày không nghĩ ra cái trò gì làm cho ta vui? Chúng mày vô tích sự thế à? - Trưởng bản hỏi.
- Dạ, muốn vui thì chỉ có cách phong vương thôi! - Mắt Lé nói.
- Phong vương xưa nay đều phải đi xin phép các đại ca nước lớn, chúng mày xui dại để ông chết à? - Trưởng bản lừ mắt.
- Ối dào! Đại ca sao lại lo vớ vẩn thế, mình trong xó núi này, thiên hạ biết mình là ai mà phải sợ!
- Ừ nhỉ? Làm gì bây giờ? - Trưởng bản hỏi
- Treo lá chuối lên làm cờ và xưng hiệu!
- Xưng hiệu gì?
- Đại vương xó núi được không ạ?
- Hay đấy! Chỉ cần chữ đại vương là oai rồi! Tiếp theo làm gì?
- Đại vương thì phải ra lệnh!
- Ra lệnh cho ai?
- Cho dân chúng!
- Họ vẫn đang sống sờ sờ, không cần ta ra lệnh mà họ vẫn cứ sống!
- Thế thì còn ra gì vương quốc nữa! - Trán Dô nói. - Kể từ nay có vương quốc, thì chỉ khi vua ra lệnh và dẫn đưa dân mới được coi là sống.
- Hay! Hay! Các ngươi lôi cho ta một cặp vợ chồng vào đây! - Đại Vương Xó Núi vung tay.
Bọn tay chân lôi vào một cặp vợ chồng.
- Này con nữ tì thảo dân kia! - Đại vương quát.
- Dạ! - Thiếu phụ run lập cập!
- Kể từ nay, ta ra quyết định cho cái bím tức bộ phận giới tính và sinh đẻ của cô phải nằm giữa hai chân!
- Cái này, bố mẹ tôi đẻ tôi ra, nó vẫn nằm giữa hai chân mà!
- Ta là Đại vương, cô cấm cãi! Vì khi ta truyền lệnh thế sẽ có giấy chứng nhận của vua thừa nhận bím cô chính thức nằm giữa hai chân! Ngươi có nghe không hay muốn ta bảo lính kéo ra sân cho no đòn.
- Dạ! Không! Con chấp nhận! - Thiếu phụ trả lời, vẻ cam phận
- Còn thằng chồng kia!
- Dạ con biết rồi ạ, kể từ hôm nay khi có Đại vương quyết định thì củ khoai của con nằm giữa hai chân. - Người chồng lắp bắp trả lời.
- Tốt lắm! Và giờ ta quyết định: hai người sẽ dùng bộ phận nằm giữa hai chân đó quan hệ với nhau để sinh con. Bao giờ đẻ con thì lên đây báo cáo vua nghe!
- Dạ!
- Quân bay!
- Dạ!
- Mở kho lấy mười lạng bạc cấp cho cặp vợ chồng đã ngoan ngoãn tuân thủ lệnh vua truyền.
*****
Một năm sau, cặp vợ chồng bế con còn đỏ hỏn lên báo cáo.
- Dạ, thưa bệ hạ, con đã làm sẵn bản tôn vinh đây, xin bệ hạ nghe cho! - Người chồng nói.
- Tốt! Đọc đi!
- Kính thưa bệ hạ và các quan xó núi. Nhờ quyết định sáng suốt của bệ hạ: bộ phận sinh dục của vợ chồng tôi phải nằm giữa hai chân và quan hệ với nhau. Giờ kết quả chúng tôi đã hạ sinh một bé gái. Chúng tôi mang con lên chào và biết ơn bệ hạ đã đèn giời quyết định!
- Rất hay! - Đại vương hô. - Các ngươi mở kho cấp cho đôi này 10 lạng bạc nữa.
- Đội ơn! Đội ơn bệ hạ!
Hôm sau một dãy dài dân chúng xếp hàng trước lán Đại vương.
- Các ngươi đến đây làm gì?
- Chúng tôi đến xin công chứng!
- Công chứng cái gì?
- Công chứng chim và bím của chúng tôi nằm giữa hai chân. Và cũng xin được thưởng 10 lạng bạc.
*****
- Thưa Đại vương kho bạc của ta rỗng rồi!
- Giờ phải làm sao?
- Đại vương giờ đã có quyền thì phải dùng quyền!
- Dùng thế nào?
- Đứa nào không có giấy công chứng, mà công chứng thì phải nộp tiền, thì không được ra đường!
- Hay! Hay! Thế thì kho lẫm của trẫm lại đầy thêm!
Paul Đức 22/7/2021
Tranh của họa sĩ người Đan Mạch Erik Ludvig Henningsen (1855-1930)
Comments